Đã lừa cảnh sát hai lần

Ngày 16 tháng 10 năm 2010, chủ căn hộ số 601 của một chung cư ở Lý, Manzhouli, khu tự trị Nội Mông, trình báo với cảnh sát rằng đây là một vụ giết người tại căn hộ số 501. Vào lúc 2 giờ sáng ngày hôm đó. Người đàn ông có vẻ ồn ào khi nghe thấy phòng bên dưới, đồ đạc rơi vãi, anh ta lăn ra ngủ. Sáng hôm sau, người đàn ông tò mò bước xuống xem có vấn đề gì không.

Xác nạn nhân đang ngủ nằm trên sàn trước phòng ngủ với một tấm chăn. Cửa phòng ngủ và cửa phòng tắm mở toang, sàn nhà đầy giấy bẩn. Nạn nhân là ông Trần Quốc Trụ, chủ căn hộ 501, ngoài 40 tuổi. Sự xuất hiện của vết thương cho thấy người này bị đâm bởi một loại vũ khí hình dao.

Hiện trường vụ án ở Phòng 501. Ảnh: CCTV .

Mặc dù hiện trường rất hỗn loạn nhưng cảnh sát không thể tìm ra manh mối hữu hiệu nào. Gạt tàn thuốc lá đã được rửa sạch. Thùng rác trống rỗng. Nền nhà bị kéo lê và không thể tìm thấy giày của hung thủ. Trên tay nắm cửa và đồ đạc trong phòng không có dấu vân tay lạ, có thể tên tội phạm đã được lau chùi hoặc đeo găng tay khi gây án. Gần cổng là một chiếc vali được khóa bằng dao, bên trong không có tiền hay vật dụng gì có giá trị. Bằng chứng duy nhất là chiếc áo lót màu xanh của một nữ sinh đã bị rách và trên người nạn nhân bê bết máu.

Người dân sống tại căn hộ 401 cho biết họ nghe thấy tiếng động lạ trên gác lúc 2h30 sáng. Kết hợp với lời khai của chủ hộ 601, công an xác định vụ án mạng xảy ra trong khoảng thời gian từ 2 giờ đến 2 giờ 30 phút. Động cơ phạm tội rất có thể là giết người và trộm cắp.

Nạn nhân là một doanh nhân, làm ăn ở vùng Viễn Đông của Nga quanh năm, anh ta không về Trung Quốc cho đến kỳ nghỉ lễ quốc khánh đầu tháng 10. Cảnh sát cho biết nạn nhân đã mở cửa cho kẻ hành hung biết vào nhà.

Theo nhật ký cuộc gọi, người cuối cùng liên lạc là Vương Đức Lâm, người này đến sớm hơn gần 24 giờ, sớm hơn hai giờ. Điểm chính của vụ giết người. Lin là người quen của một đầu bếp làm việc trong lĩnh vực nội thất. Cả hai vẫn giữ liên lạc kể từ khi anh về nước.

Lin nói rằng tối hôm đó anh ấy đã đi chơi mạt chược ở câu lạc bộ, gần 24 tiếng đồng hồ, anh ấy đã gọi cho Dulu để ăn tối nhưng bị từ chối. Lin tiếp tục chơi cho đến khi về nhà ngủ được gần 1 tiếng. Lâm sống một mình nên không ai có thể xác nhận công việc sau 1 giờ sáng. Tuy nhiên, xét nghiệm tâm lý cho thấy Lâm thành thật nên Lâm tạm thoát khỏi vòng tình nghi.

Về giao tiếp xã hội, quan hệ của Trư rất phức tạp. Anh ta đã vay tiền của nhiều người ở Manzhouli, bao gồm cả người bạn Zhang Yuhua, người đã nợ 100.000 nhân dân tệ hai năm trước. Một trong những mục đích chính của hắn khi quay lại Trung Quốc lần này là xin tiền Trung nên Hoa bị nghi ngờ kích động tội phạm, có thể do việc đòi nợ quá khó khăn. Tuy nhiên, cảnh sát phát hiện từ khi Tru về nhà, Hoa cố tình tránh mặt nên đi lòng vòng, đến nay vẫn chưa quay lại Mãn Châu. Mối quan hệ kinh tế với Chen bắt đầu vào chiều ngày 14 tháng 10 năm 2010. Khi người này đến trả 20.000 nhân dân tệ thì thấy Tru đang nói chuyện với một người đàn ông đầu trọc khoảng 50 tuổi. Đầu bếp giới thiệu người này là chủ công ty Vương thất (Vương Đức Lâm). Lin khai trong lời khai trước đó rằng kể từ khi Tru về nhà, anh ta đã thấy một số cuộc họp vào ngày 2, 8 và 11 tháng 10, nhưng không đề cập đến cuộc họp ngày 14 tháng 10 năm 2010. Tại cơ quan điều tra, Lâm khai nhận, ngày 14/10/2010 đến nơi ở của Trú thì gặp một người tên Triệu muốn trả tiền. Lin nói rằng anh ấy không báo cáo vì anh ấy tạm thời quên. Theo Lin, điều này không quan trọng vì nó xảy ra trước khi xảy ra vụ việc hai ngày.

Sau hơn một tuần không có tiến triển, cảnh sát đã quay lại hiện trường để kiểm tra lần hai và tìm thấy anh ta. Dấu vân tay của Lâm in trên khung cửa nhà vệ sinh. Do có vết nước nên vết này được xác định là dấu vân tay để lại sau khi rửa tay. Khi bị triệu tập lần thứ ba, ông Lâm chỉ cho biết đã nhiều lần đến nhà Trụ nên việc xuất hiện dấu vân tay tại nhà Trụ là điều không khó hiểu.

– Lin đã tiến hành điều tra, gần đây cảnh sát phát hiện công ty của Lin làm ăn thua lỗ, vay nặng lãi, phải bán máy tính xách tay và ô tô để trả nợ. Nhưng sau khi vụ án xảy ra, tình hình kinh tế của ông Lin được cải thiện, ông Lin đã tiêu xài hoang phí và trả hết hơn một nửa khoản vay.

Vợ cũ của ông Lin, ông Hong, nói rằng ông đã đến đó vì tội giết người và bị kết án tù gần mười năm. Vào mùa hè năm 2010, Hong phát hiện ra rằng ông Lin đã mua một con dao găm có vỏ nhựa, nhưng cảnh sát không tìm thấy con dao trong nhà của ông Lin. Kể từ khi ly hôn được gần ba tháng, Hồng vẫn dứt áo ra đi với chồng cũ. Khi cảnh sát đến nhà Lin, Hong phát hiện anh ta bị mất chiếc áo lót màu xanh đậm. Để đảm bảo tính khách quan, cảnh sát đã tìm cách mua cho Hồng một chiếc áo ngực nhiều màu sắc. ĐừngSự thù ghét. Trong số này, Hồng dễ dàng chỉ ra chiếc áo này giống hệt màu máu trên sân khấu. Hồng cũng phát hiện trong tủ quần áo của Lâm không có áo khoác, đây là chiếc áo khoác mà Lâm mặc khi đi câu lạc bộ chơi mạt chược vào ngày xảy ra án mạng. Ngoài ban công của Lin, cảnh sát còn tìm thấy vết carbon đen, đây có thể là nơi Lin đốt áo và găng tay sau khi gây án.

Chiếc áo ngực màu xanh bị hỏng tại hiện trường vụ án. Ảnh: CCTV.

Lần thứ tư Lin Hao đến cơ quan điều tra là vào ngày 25 tháng 3 năm 2011, năm tháng sau khi vụ việc xảy ra. Khi cảnh sát hỏi tại sao chiếc áo lót của vợ cũ Lin lại xuất hiện tại hiện trường, Lin im lặng cúi đầu, và sau đó thừa nhận rằng nó có liên quan đến cái chết của cô, nhưng không phải suy nghĩ của cảnh sát. Tôi gặp một người phụ nữ tên Thiule ở ga xe lửa. Lê vừa đến Mãn Châu Lý, tìm chỗ ở. Sau cuộc nói chuyện, Lin đưa Lê về nhà mình qua đêm và ân ái.

Tối ngày 15/10/2010, Lin và Lê đến nhà Trụ chơi. Thấy Lệ xinh đẹp nên muốn cứu Lệ đêm về. Lâm tức giận, ôm xác Trụ để Lệ tiến về phía trước. Bất ngờ, Lê dùng dao đâm vào cột nhà. Lâm và Lê thu dọn sân khấu, thu dọn vali rồi đưa Lê ra bến xe. Lúc này Lâm vẫn chưa biết họ tên, quê quán của Lệ. Ông Lin đã mang theo con dao găm bỏ nhà và đeo găng tay khi gây án, chứng tỏ đây là một vụ cố ý giết người. Dù nhất quyết không nhận tội nhưng hắn vẫn bị Tòa án nhân dân trung cấp Mãn Châu tuyên án tử hình về tội cố ý giết người.

    Leave Your Comment Here