Đại gia Sài Gòn sập bẫy tòa tháp bất khả thi

Viên đá trị giá 660 tỷ đồng, ông Hòa đồng ý ngay, vì ông Tuấn khẳng định sẽ mua lại với giá xấp xỉ 2 nghìn tỷ đồng.

Tháng 7/2012, sau khi từ Yaigeng đi lấy đá tại một khách sạn ở Sài Gòn, Hoa đến điểm hẹn và gặp Tuấn tại một quán cà phê trên đường Trần Hưng Đạo (Q.5). Trong buổi hẹn hò, Tuấn xuất hiện cùng một nhóm “kiều nữ” và xách vali lên bàn. Anh ta nói trong vali có 2 tỷ đồng Việt Nam là tiền đặt cọc, nếu không sẽ mất số tiền đó. Tuấn cũng buộc ông Hòa phải đầu tư 200 triệu đồng để đảm bảo “nếu ông Hòa gửi thiên thạch giả hoặc giao dịch không thành công vì lý do nào đó thì sẽ bị lỗ”.

Vào lúc này, tại khách sạn của khách hàng, Ya Lieng nhận được một tin nhắn. Khi anh ta và đồng bọn chuẩn bị rời khách sạn thì bị cảnh sát ập vào bắt giữ. Tại quán cà phê, Tuấn cũng được cơ quan điều tra mời tham gia. Cơ quan chức năng cũng thu giữ một cục pin, một cuộn dây điện, hai con dao, một bình phụ và nhựa đen được cho là của thiên thạch … – Tại văn phòng điều tra, Ruan, Ruan và Yalian cùng khai nhận rằng họ đã lên kế hoạch “cõng đại gia” vào đời. “Bọn chúng chia tay, giả làm người cần mua bán thiên thạch để lừa lấy tiền của anh Hòa. Để thuyết phục người này rằng sắt là “đá trên trời”, họ đã thay thế thủy tinh vỡ, túi đựng thủy ngân đông lạnh và điện bằng đá để anh Hòa tin tưởng. Nhóm này cũng thừa nhận ngoài ông Hóa, chúng còn lừa đảo các đại gia khác nhiều tỷ đồng.

Chiếc vali đô la “đen” bị cảnh sát tịch thu. Ảnh: CA

Khác với anh Hòa, một ngày giữa tháng 9/2012, chị Thảo (34 tuổi, ngụ Q.2) bất ngờ nhận được email từ một người tên Brown (quốc tịch Niger). Người này nói rằng mình là nhân viên của một ngân hàng châu Phi và quản lý tài khoản trị giá 7,3 triệu USD cho một người Mỹ chết trong một vụ tai nạn giao thông nhưng không có người thừa kế. Anh ta muốn “hợp tác” với chị Thảo để chuyển tiền về Việt Nam rồi chia nhau.

Brown cũng đính kèm một biểu mẫu ngân hàng vào email này và nói rằng anh ta chỉ cần điền thông tin cá nhân. Nếu mọi việc suôn sẻ, cô ấy sẽ nhận được 1/3 của cải này. Cô Shao tin rằng chỉ bằng cách điền thông tin bạn có thể kiếm được nhiều tiền, và cô ấy đã trả lời không do dự. Sau đó, bà được biết một người tên Bill sẽ đến Việt Nam liên hệ để đưa tiền cho bà.

Đầu tháng 10 năm 2012, Bill gặp chị Thảo từ khách sạn ở quận Tân Bình. Người đưa một chiếc vali cho biết họ có 7,3 triệu đô la Mỹ và yêu cầu họ trả phí vận chuyển là 2.500 đô la Mỹ. Sau khi nhận tiền, người nước ngoài mở vali và chỉ vào một xấp giấy đen. “Để tránh bị hải quan sân bay phát hiện, ngoại tệ đã bị vấy bẩn”, Bill nói rồi nhặt một lọ hóa chất giặt tẩy trị giá 5.100 USD đưa cho bà Shao. Chị mang tiền ra tiệm vàng đổi được nên chị Thảo rất tin tưởng.

Ngày hôm sau, Bill gọi cho Thảo và nói: “Để rửa hết tiền, bạn phải có 90.000 USD để mua nó.” Một mặt của tờ bạc sẽ là một nửa, và “những người thừa kế” sẽ chịu phần còn lại. “Vì vậy, Shao ngay lập tức chuyển 22.000 USD vào tài khoản của Bill.

Vào giữa tháng 10 năm 2012, Bill gọi cho ông Tao. Ông ấy biết rằng Brown đã bị cảnh sát Mỹ bắt khi đang mua hóa chất bị cấm. Ông ấy cũng yêu cầu ông Bỏ ra 44.000 USD để trả tự do cho Brown, nếu không số tiền này sẽ luôn đen đủi và vô dụng, không may cô Shao đã chuyển khoản với số tiền 15.000 USD, vài ngày sau, người này đề nghị đưa thêm 70.000 nghi phạm. — Jean

* Tên nạn nhân đã được thay đổi.

    Leave Your Comment Here